Cụ Dumbledore – Hiệu trưởng trường Hogwarts

     Xưa nay, trên đường Privet Drive, tôi chưa từng thấy một người nào trông kỳ quái như cụ già ấy. Cụ gầy, cao và rất già. Mái tóc và chòm râu bạc phơ dài đến nỗi cụ phải giắt chúng vô thắt lưng. Cụ mặc áo thụng dài, khoác áo trùm màu tím cũng dài quét đất, với đôi bốt cao gót lêu nghêu. Đôi mắt xanh lơ của cụ sáng rực và lấp lánh phía sau cặp kính có hình dạng nửa vành trăng. Chiếc mũi vừa dài, vừa khoằm như thể cụ đã từng bị gãy mũi ít nhất hai lần. Tên của cụ là Albus Dumbledore.

     Cụ đang bận lục lọi trong chiếc áo trùm của mình để tìm kiếm cái gì đó. Rồi đột nhiên, cụ ngước nhìn lên con mèo vẫn đang ngó ngó phía bờ tường. Ánh mắt của nó có vẻ làm cụ thích thú. Cụ tặc lưỡi: “Lẽ ra mình phải biết rồi chứ!”. Nhờ đôi mắt tinh tường mà cụ đã tìm được thứ mình mong muốn. Nó giống như cái bật lửa bằng bạc. Cụ giơ nó lên cao và bấm. Ngọn đèn đường gần nhất tắt phụt. Cụ bấm lần nữa, ngọn đèn đường kế tiếp tắt ngấm. Cụ bấm mười hai lần như thế, cho đến khi ánh sáng còn lại trên cả con đường chỉ còn là hai đốm sáng long lanh ở phía xa – đó là hai con mắt mèo đang nhìn cụ.

Trích Tiểu thuyết Harry Potter của J.K.Rowling

Câu hỏi

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *